Điều gì thôi thúc bạn muốn thử một mùi hương mới? Nếu chẳng phải vì chai nước hoa đó đến từ một thương hiệu lớn? Thế giới quan của tôi với nước hoa cũng khùm khoằm ra phết, tôi chẳng quan trọng lắm việc chai nước hoa đó là hàng designer hay niche, thấy thơm, thấy hợp là được. Nhưng ngặt một nỗi để có được cái mong muốn được xịt thử, cảm nhận, để biết liệu rằng nó có hợp hay không, tôi chọn nước hoa qua… bao bì trước. Đúng vậy, thiết kế hộp gói, chai lọ phải đẹp, phải ưng mắt thì tôi mới nghĩ đến chuyện xịt thử. Chưa hết, còn phải xem cách kể chuyện của mùi hương có… sướng tai không nữa. Tôi có vẻ là một miếng mồi béo bở cho truyền thông và marketing bán hàng quá nhỉ :D.

Kể chuyện bằng mùi hương, cách làm này chẳng còn mới mẻ nữa trong cái thời đại này, nhưng Venue với background là Việt Nam và Mỹ chắc hẳn cũng gây không ít tò mò. Venue không cố gắng gồng mình trở thành “một niche brand phải thử”, cũng chẳng theo công thức hoa – gỗ – xạ an toàn. Thay vào đó, họ dựng nên những Scene (cảnh phim), mỗi chai nước hoa như một lát cắt đời sống, gói lại cảm xúc, rồi phóng chiếu nó qua từng tầng hương. Cái thú vị ở Venue là bạn không chỉ ngửi thấy mùi, mà còn thấy cả khung cảnh, thấy nhân vật, thấy cả khoảng trống để tự đặt mình vào.
“Bộ phim” của họ: Vietnam’s Living Memory Vol. 01 có 3 “cảnh”: Cercle Sportif, Bois de Langbian và Cholon Social. Mỗi mùi là một câu chuyện khác nhau, có sự va chạm, có cả những bất ngờ, và tất nhiên không tránh khỏi lúc khiến tôi phải nhíu mày. Nhưng đó mới chính là cái hay, giống như xem một bộ phim, đâu phải cảnh nào cũng khiến bạn dễ chịu, nhưng tổng thể lại tạo thành trải nghiệm khó quên.
Cercle Sportif — Ánh sáng citrus mát lành

Citrus là nốt hương khá đỏng đảnh, bay hơi nhanh chóng trong thành phần nước hoa. Hương cam chanh tươi mát gần như chỉ tồn tại trong thời gian rất ngắn ở note hương đầu và sau đó sẽ dịu dần, nhường chỗ cho những tông nặng hơn. Với Cercle Sportif, cú xịt đầu tiên với tôi chẳng khác gì một cái “wake-up call”. Đúng kiểu 6h sáng mùa Hè, mặt trời dần lấp ló, tự nhiên tỉnh dậy giữa cánh đồng cỏ vậy. Hương cỏ rõ rệt và mạnh mẽ, xong rồi citrus nổ ra: sáng, sạch, rực rỡ.
Rồi cam chanh dịu đi, nhường chỗ cho neroli, thêm chút xạ hương mỏng làm hương trở nên tròn và sạch hơn. Nó không biến mất nhanh như nhiều citrus khác, mà giữ lại một “vệt sáng” rất dễ chịu. Nền da lộn nhẹ khiến citrus không rơi tự do mà đáp xuống êm ái. Vẫn sáng, nhưng có độ dày hơn. Tôi có thể cảm nhận được nỗ lực của Cercle Sportif trong việc lưu giữ thứ note citrus khó tính kia, bằng cách gói ghém, luân chuyển nó giữa các note hương khác nhau, để qua mỗi khoảnh khắc, citrus lại lộ diện với một diện mạo khác.
Mùi hương đầu tiên của Venue tôi thử, và có vẻ nước hoa nhà này không hề đơn giản chút nào, có lớp lang, có phức tạp thách đố khứu giác và cả sự kiên nhẫn của người dùng. Cercle Sportif không phải kiểu mùi ngửi là thích. Nó cần thời gian để mở ra, để người ta bắt đầu nhận ra rằng ẩn sau sự tươi sáng kia là một cấu trúc được tính toán cẩn thận.
– Độ lưu hương: 4–5 giờ
– Độ tỏa: trung bình, không bùng nổ nhưng dễ nhận thấy trong bán kính gần
– Phù hợp: ban ngày, mùa xuân – hè
Bois De Langbian – Rừng sâu và tiếng vọng từ gỗ
Nếu Cercle Sportif là buổi sáng rực rỡ đầy năng lượng, thì Langbian lại là khoảng giữa ngày, khi nắng đã lên cao nhưng vẫn còn chút lành lạnh của cao nguyên. Mở đầu bằng gừng và chút quế cay nhẹ, và chỉ rất nhẹ thôi, mùi cay đó ngay lập tức vụt qua, nhường chỗ ngày cho hương gỗ thơm nồng. Langbian khiến tôi liên tưởng đến làn gió se lạnh len qua những tán thông Đà Lạt, trong lành và tinh khôi.

Chỉ sau 10 phút thôi, hương gỗ tuyết tùng và da thuộc ngày càng rõ rệt, mang lại cảm giác khô, ấm và sâu hơn. Cỏ vetiver, gỗ hổ phách và rêu ở tầng cuối khiến tổng thể trở nên mộc và trầm, như hơi đất quyện trong nắng. Mùi hương với note gỗ chủ đạo, không ồn ào mà có nhịp riêng, lên rồi dịu, ấm rồi lắng, như một ngày đẹp trời trôi qua vừa đủ.
Bois De Langbian dành cho những ai thích tĩnh lặng, nhưng không muốn buồn chán. Một mùi dễ chịu, dễ dàng nhưng vẫn có đủ chiều sâu để khiến bạn phải nhớ.
– Độ lưu hương: 5–6 giờ
– Độ tỏa: nhẹ đến trung bình
– Phù hợp: ban ngày, mùa thu – đông
Cholon Social — Nhịp đêm của Sài Gòn cũ

Đây là chai tôi thấy xứng đáng với concept “scene” của Venue nhất trong 3 mùi. Khi mặt trời vừa khuất sau những mái ngói cũ, và phố phường bắt đầu lên đèn. Mở đầu là hương tiêu đen, quế và gỗ trầm, cay, khô và đầy khói, tựa như không khí ấm nóng từ những gian bếp trong các con hẻm nhỏ.
Khẽ nhíu mày vì hương khói khá nồng ban đầu, khứu giác bỗng được xoa dịu bởi mùi trà và thuốc lá phảng phất. Mùi hương tổng thể đằm lại, đan xen giữa sự hoài cổ và chút ngọt ẩn. Có lúc tưởng như bạn đang đi ngang qua một cửa hàng vải cũ, nơi mùi vải, mùi da, và cả… mùi người hòa làm một, rất chân thật.
Khi mùi hương dần lắng đến lớp cuối, thoảng đâu đó là chút ngọt ấm của gỗ đàn hương và nhựa cây, hòa với làn hương khói nhẹ như sợi nhang quấn trong gió. Cảm giác như đang đi giữa những con hẻm nhỏ Chợ Lớn, nơi tiếng rao, ánh đèn đỏ và mùi ẩm của phố đêm quyện vào nhau theo một nhịp điệu xưa cũ.
– Độ lưu hương: 5–6 giờ
– Độ tỏa: nhẹ đến trung bình
– Phù hợp: Buổi tối, mùa thu-đông
Tôi nhận ra Venue không chỉ đang “làm nước hoa”, mà đang tạo nên những lát cắt cảm xúc rất riêng của người Việt. Mỗi mùi là một khung cảnh: buổi sáng bừng tỉnh, giữa ngày thanh sạch, và đêm xuống đầy khói sương, khác biệt nhưng có chung một tinh thần: tinh tế, tiết chế và giàu tính kể chuyện. Venue không cố gắng gây ấn tượng, mà để mùi hương tự kể, tự chạm. Có lẽ, chính điều đó khiến chúng ở lại lâu hơn, cả trên da và trong ký ức.
Chúc mừng Venue, với những lớp lang, concept, ý tứ và quan trọng mùi hương vừa dễ chiều lòng số đông, vừa đủ tạo nên sự khác lạ, team Venue xứng đáng được biết tới nhiều hơn để tiến xa hơn!
Follow Mạng xã hội của The Undercut:
